Gửi Mẹ của con!
Gửi mẹ! Đây có lẽ là bức thư đầu tiên con viết gửi mẹ, sau suốt 31 năm con có mặt trên đời . Hôm nay là ngày 7-7 (âm lịch) là ngày con đã được mẹ trao cho sự sống, cám ơn mẹ vì đã cho con được sinh ra, được nếm trải cuộc sống của 1 con người.
Mẹ à! Thời gian con đến với thế giới này không quá ngắn nó cũng chẳng dài nhưng đủ để cho con nhận ra những người yêu thương con, luôn bên con, quan tâm con, là chỗ dựa vững chắc không bao giờ bị lay chuyển là ai…Người đã bao bọc lấy con những khi con gặp chuyện khó khăn, vấp ngã trên đường đời đầy sóng gió này là ai.
Khi con còn bé, từ lúc vừa chào đời đã được bàn tay của mẹ dỗ dành, nâng niu. Một chút lớn nữa, mẹ cũng là người đỡ từng bước đi đầu tiên. Khi đi học, cũng có những lúc con ham chơi khiến mẹ buồn lòng nhưng mẹ vẫn không bao giờ buồn hay hờn trách con, luôn chỉ bảo cho con thứ gì đúng, thứ gì sai. Đến bây giờ con đã có gia đình riêng của mình, mẹ vẫn quan tâm lo lắng chăm con, chăm cháu.
Chúng con cứ lao theo sự bận rộn của cuộc sống, mà quên đi sự mong ngóng chờ đọi những bữa cơm của bố, của mẹ. Bỗng chốc con giật mình, đã bao lâu rồi con không nhìn kĩ khuôn mặt ấy. Khuôn mặt mẹ… nếp nhăn xuất hiện tự bao giờ? Đôi má mẹ gầy hơn, mắt mẹ trũng sâu, da mẹ sạm đi, nụ cười của mẹ vẫn tươi mà sao ẩn chứa nhiều nỗi niềm đến vậy?.... Con buồn!!!
Con biết một lá thư này cũng không thể nào nói hết được những lời trong lòng con muốn nói với mẹ nhưng con hi vọng mẹ sẽ hiểu được phần nào trái tim con. Một lời xin lỗi con muốn gửi đến mẹ, xin lỗi vì đã để mẹ phải lo lắng cho con, xin lỗi mẹ vì vẫn làm ướt nhòe đôi mắt mẹ… Xin lỗi mẹ!
Con cám ơn cuộc đời vì vẫn cho mẹ còn bên con, cám ơn mẹ vì là mẹ của con. Mùa Vu Lan đến con chúc mẹ thật nhiều sức khoẻ, để có thể mãi ở bên con.
Phật Tử Mai Thị Thu Hiền