THƯ GỬI MẸ
Nam Định, ngày 10 tháng 8 năm 2021
Mẹ kính yêu!
Chúng con yêu cha mẹ! Dù ở nơi đâu, thời gian nào, môi trường nào, những từ này luôn ở trong chúng con. Từ thưở còn thơ, cho đến bây giờ, chúng con tuổi đã lớn, nhưng tận sâu trong cõi lòng chúng con luôn yêu cha mẹ!
Con nhớ lắm, từ thuở hàn vi, đất nước có chiến tranh, cha mẹ đã đã dắt díu đàn con về vùng thôn quê lánh nạn, nơi tình người ấm áp, giúp đỡ đồng bào gặp khó khăn hoạn nạn. Chúng con, những đứa trẻ được thỏa thích thể hiện cá tính của mình với những trò chơi mà chỉ có vùng thôn quê mới có được.
Sau khi ổn định chỗ ở mới, cha phải về cơ quan (chắc là cơ quan của cha cũng chuyển đi sơ tán ở một nơi nào đó). Còn lại mấy mẹ con, mẹ phải đảm nhiệm công việc rất vất vả với đàn con nhỏ dại và hiếu động này. Ký ức tuổi thơ không bao giờ phai nhạt trong chúng con.
Mẹ yêu ơi! Nhớ ngày đi học ở vùng quê ấy. Mẹ chờ chúng con đi học về, trời mưa rét, đường đất chưa quen. Khi về đến nhà chúng con ướt hết. Có đứa trượt chân ngã, quần áo lấm lem, ướt cả sách vở. Sau khi được mẹ thay rửa sạch sẽ, bác chủ nhà đưa chúng con xuống bếp đốt lửa rơm rạ sưởi ấm cho chúng con. Khi người đã ấm lên, được mẹ cho ăn cơm nóng. Đó là hình ảnh chúng con không bao giờ quên được sự ấm áp đầy tình yêu thương của bác chủ nhà và gia đình mình, dù chưa quen biết nhưng đã đối xử rất tốt với nhau.
Khi chúng con đã lớn, đứa đi bộ đội, đứa đi làm. Chúng con lần lượt xa vòng tay cha mẹ yêu bước về phía trước con đường đầy khó khăn vất vả. Khi xa thì thôi, khi trở về với cha mẹ, chúng con vẫn như ngày nào. Rồi chúng con trưởng thành. Có việc làm ổn định, có gia đình riêng, có những niềm vui, nỗi buồn vẫn được cha mẹ chia sẻ bằng sự yêu thương đong đầy. Cha bao dung độ lượng, mẹ an ủi động viên. Chúng con không có gì hạnh phúc hơn khi mà được cả cha và mẹ luôn theo sát chúng con từng bước trong cuộc đời này. Dẫu rằng cuộc sống còn nhiều chông gai nhưng chúng con đã có chốn bình yên, nơi mà cha mẹ đang ngày đêm mỏi mắt ngóng trông chờ chúng con trở về.
Rồi anh cả của chúng con được xuất ngũ về lại với gia đình, được tiếp tục đi học nhưng thỉnh thoảng anh lại bị những cơn đau do chiến tranh gây ra hành hạ. (anh bị thương ở chiến trường và bị ảnh hưởng chất độc da cam). Chứng kiến cảnh đau đó, cha dấu đi nỗi buồn, mẹ dấu đi những giọt nước mắt. Chúng con hiểu được cha mẹ rất đau lòng nhưng người vẫn gắng gượng để cho các con được yên tâm. Chúng con mong muốn được sẻ chia với cha mẹ những niềm đau đó!
Mẹ yêu ơi! Nỗi đau này không của riêng ai, nhưng chúng con nghĩ, sự yêu thương của gia đình mình, sự chia sẻ anh chị em trong gia đình cũng làm vơi đi những nỗi đau đó mà không ai muốn mẹ nhỉ.
Mẹ yêu thương của chúng con! Trải qua bao biến cố của gia đình mình, sự thay đổi và phát triển của đất nước đều có sự đóng góp của các anh hùng liệt sĩ chiến sĩ trên các mặt trận. Những người con biết hy sinh vì sự nghiệp chung. Thậm chí có những người còn để lại một phần cơ thể mình ở một nơi nào đó trên mọi miền của Tổ quốc. Họ đã bảo vệ và xây dựng đất nước mình như thế đó. Sự hy sinh ấy không phải là vô nghĩa phải không mẹ?
Mẹ hiền ơi! Cha chúng con đã đi xa, giờ đây chúng con chỉ còn có mẹ. Tất cả chúng con đều rất yêu thương mẹ. Chúng con biết rằng không có gì có thể lấp dầy sự mất mát này mà chỉ có tình yêu thương của cha mẹ cho chúng con. Cả cuộc đời cha mẹ dành cho chúng con. Chỉ nghĩ đến điều này thôi, chúng con không khỏi bồi hồi thương nhớ! Công ơn cha mẹ không có gì sánh nổi. Thật vậy, trong Kinh Lương Hoàng Bảo Sám – Quyển 8 – Trang 417 – Đức Phật đã dạy : “Trong thiên hạ, không ơn nào bằng ơn cha mẹ.” Niềm mong ước của chúng con làm sao mẹ được sống mãi mãi cùng chúng con để mỗi khi về nhà, chúng con được nhìn thấy mẹ!
Nhớ tới cha, mùa Vu Lan năm nay, chúng con có kế hoạch về chùa để làm lễ Vu Lan báo hiếu nhưng vì đại dịch Covid-19 đang lan tràn cả nước, các Thầy ở Trung ương Giáo hội Phật giáo Việt Nam đã tổ chức lễ Vu Lan báo hiếu trực truyến trên toàn quốc. Chúng con thật hạnh phúc khi cả nhà được dự khóa lễ mà lần đầu tiên tất cả anh chị em chúng con được ngồi cùng nhau. Nhờ thần lực của Tăng đoàn và các quý Thầy mà lễ Vu Lan tại gia đình nguyện cầu cho tất cả cha mẹ, thất tổ cửu huyền, gia tiên tiền tổ chúng con được hưởng phước lành nhiều đời nhiều kiếp.
Mẹ ơi! Ánh sáng Phật Pháp đã mang lại cho chúng con nơi bình yên, hướng tới cuộc sống an lành và phước hạnh. Con xin cảm ơn Tam Bảo! Cho con được báo ân các Quý Thầy đã vì chúng con bố thí giáo pháp của Đức Phật để cho con có được sự giác ngộ. Con nguyện sẽ tinh tấn tu hành, hộ trì Tam Bảo để Phật Đạo ngày càng phát triển.
Con yêu của cha mẹ
Trần Thị Thanh Kim
PT Trần Thị Thanh Kim - PD Hoa Trí