Ngày đăng: Thứ 5 , 12/08/2021 17:22 .
Đêm nay trong giấc chiêm bao con đã mơ thấy mẹ, mẹ có biết con đã mơ thấy gì không ạ! Con đã mơ phải rời xa mẹ mãi mãi. Chợt bàng hoàng tỉnh giấc chiêm bao, nước mắt con bỗng nhạt nhòa trong giấc mộng. Con lo, con sợ,...mồ hôi con chan hòa cùng giọt lệ. Nhưng đó chỉ là giấc mơ thôi mẹ ạ.
Mẹ kính yêu! Đêm nay đối với con là một đêm dài vô tận, có lẽ bởi vì con nhớ mẹ quá phải không mẹ. Và có nhắm mắt con cũng không tài nào ngủ được, con vội cầm bút viết chút tâm tình gửi mẹ kính yêu. Tháng bảy về mùa Vu Lan náo nức, một mùa mà bao nhiêu người con gửi gắm yêu thương, một mùa báo ân rộn ràng, làm lòng con cũng thao thức ngóng trông.
Mùa Vu Lan về, nghẹn ngào con chẳng thể nào nói nên lời, con nhớ cha mẹ! Lệ rơi đầy khóe mắt, nghĩa tình cáo chất ngất, cha mẹ thật bôn ba, gian khổ đến lúc già, nuôi đàn con lớn mỗi đứa đi một ngả.
Mẹ ơi – con gái vẫn luôn khắc ghi lời dậy con cái phải biết hiếu thảo với cha mẹ, nhưng con gái mẹ lại là đứa bướng bỉnh, khó tính. Có những lúc chả quan tâm đến tâm tư, tình cảm của mẹ buồn hay vui. Có lúc lại là mẹ phải rơi giọt lệ sầu. Từ khi con phải rời xa ngôi nhà, xa cha mẹ, con đi xây dựng tổ ấm riêng tới nay. Con gái cứ mải mê lo cơm áo gạo tiền, lo cuộc sống mưu sinh, mà con quên dần đi thời gian về bên cha mẹ, quan tâm chăm sóc cha mẹ, có khi cha mẹ mệt mà con gái không thể ở bên để chăm sóc, quan tâm, lại thêm vài câu nói làm mẹ phải suy nghĩ buồn rầu. Mẹ! Mẹ...ơi! Vâng giấc mơ đêm nay đã thức tỉnh tâm hồn con, con đã giác ngộ rồi mẹ ạ. Con cảm ơn người cha đáng kính, cảm ơn người mẹ yêu thương đã cho con hình hài và đôi chân vững chãi để con bước giữa dòng đời. Cảm ơn cha mẹ. Mùa Vu Lan về con vui lắm mẹ ạ. Vui vì con gái mẹ vẫn được cài bông hồng đỏ trên ngực, Con cảm nhận tận sâu thẳm trong trái tim con. Con còn may mắn hơn bao người vì con vẫn cài bông hồng đỏ. Con vẫn còn chỗ để thủ thỉ bao vui buồn, “đặc biệt” con còn có cha mẹ, luôn yêu thương, trông ngóng, an ủi động viên, quan tâm.
Mẹ ơi! Con gái biết lỗi thật rồi. Con gái xin lỗi cha mẹ ạ! Từ nay con biết giác ngộ, con hứa sẽ là đứa con ngoan để cha mẹ không phải buồn rầu, con biết lòng yêu thương cha mẹ là vô bờ. Cha mẹ sẽ không giận con phải không ạ? Tấm lòng từ bi của cha mẹ luôn rộng mở vòng tay để cho các con quay về. Cha mẹ luôn là bến đỗ bình yên để cho con dựa vào mọi lúc, mọi nơi. Mẹ ơi! Ngay lúc này đây con ước, ước được ôm mẹ ngủ, ước con được nhỏ lại, để trở về những tháng ngày thơ ấu luôn có mẹ quan tâm, chở che vỗ về và con sẽ không sợ giông bão cuộc đời vì con luôn có vòng tay mẹ chở che. Nhưng đó chỉ là ước mơ mẹ nhỉ? Bởi không có phép màu nào để cho con nhỏ lại. Mẹ ơi giờ đây con gái mẹ đã lớn, cũng phải đối diện với thực tế. Mẹ ơi nhưng con đã chững chạc hơn, biết suy nghĩ thấu đáo hơn, “đặc biệt” con đã biết giác ngộ, con biết nhận lỗi lầm khi bản thân làm sai.
Từ nay về sau, con gái hứa với mẹ, con gái mẹ sẽ thay đổi về tất cả, con sẽ yêu gia đình hơn, để nuôi dạy các cháu trở thành những đứa trẻ ngoan ngoãn, biết vâng lời, biết quan tâm đến người khác, giúp đỡ yêu thương.
Mùa Vu Lan năm nay con gái không về thăm mẹ được nhưng tâm hồn con luôn hướng về bên mẹ, con vẫn luôn dành trọn trái tim yêu thương về bên mẹ, từ xa nhìn về phía cha mẹ con vẫn thấy cha mẹ vẫn khỏe mạnh, con gái mừng và vui lắm. Năm nay con gái không về được nhưng con đã chuẩn bị một món quà dành tặng mẹ nhân mùa Lễ Vu Lan. Quà con gái để khi nào về con sẽ tặng mẹ sau nhé! Con tuy cở xa nhưng con luôn cầu Phật phù hộ cho cha mẹ khỏe mạnh, thân tâm an lạc, vui hưởng tuổi già, vui vầy bên con cháu.
Tái bút: Con gái chúc cho cha mẹ một mùa Vu Lan thật nhiều niềm vui và bình an mãi mãi.
Con gái yêu của mẹ!
Nguyễn Thị Ngọc – Pháp danh Diệu Nhẫn